Ngày hôm sau, bình minh chiếu rọi qua khe cửa, chiếu thẳng vào đôi nam nữ đang ngủ trên giường gỗ.
Tia nắng phản chiếu vào gương mặt tiết soái của Cố Hoài An, làm cho anh có chút chói mắt mà thức tỉnh. Anh khẽ nhắm một mắt mở một mắt, đưa tay lên che đi một bên mắt đang khẽ nhíp. Vẻ mặt anh giống như vẫn còn mơ màng, chưa tỉnh ngủ, hơi nhướn mày nhìn ra hướng cửa sổ bên ngoài. Lại cúi xuống nhìn cô gái đang nằm ngủ ngon giấc trong lòng mình, bất giác cánh môi anh khẽ nhếch lên.
Anh đưa tay vuốt nhẹ gò má trơn bóng trắng mịn của cô, ánh mắt đầy vẻ cưng chiều nhìn cô như nhìn một bảo bối.
" Thật chẳng muốn để cho người khác nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp này của cô ấy ".
Anh mỉm cười, trong lòng không khỏi suy nghĩ vu vơ.
Thấy Bích Nguyệt khẽ động, anh liền biết là cô sẽ tỉnh. Vì thế liền thu lại nụ cười vừa rồi, cả khuôn mặt trở lại dáng vẻ ngây ngốc, đưa tay lên khẽ dụi mắt.
" Vợ tỉnh rồi à? ".
Bích Nguyệt vừa mở mắt ra liền nhìn khuôn mặt mớ ngủ của anh, không khỏi bị anh chọc cho buồn cười. Cô cười khúc khích, lại phát hiện khuôn mặt đầy soái khí, điển trai của anh lúc này được ánh mặt trời chiếu rọi vào liền tỏa ra một vầng hào quang đẹp đến mê người.
Cô bị vẻ đẹp cuốn hút này của anh mê hoặc, nụ cười liền trở thành vẻ mặt ngây ngẩn.
Cố Hoài An nhìn cô, thấy cô dại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-troi-buoc-ca-doi-ben-nhau/3333160/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.