Sau khi bà Minh Tuệ rời đi, Bích Nguyệt liền lên phòng xem Cố Hoài An thế nào.
Khi mở cửa bước vào liền bắt gặp một hình ảnh vô cùng đẹp. Anh đang ngồi vẽ tranh.
Chỉ là khi Bích Nguyệt đến gần, nhìn thoáng qua bức tranh liền có chút ngây người. Bức tranh đó là vẽ cô. Bức chân dung cô gái mặc áo bouse trắng khuôn mặt xinh đẹp đang nở nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời.
Trong giây phút ấy không hiểu sao nhịp tim Thẩm Bích Nguyệt có chút không bình thường. Gò má cao hiện lên chút ửng hồng e thẹn.
Lần đầu tiên cô được một người đàn ông vẽ chân dung chính mình. Lại không ngờ anh vẽ đẹp như vậy, giống cô như đúc.
Cố Hoài An nghe thấy tiếng nhấc chân của cô liền khẽ quay đầu lại, phát hiện cô đang nhìn chăm chú bức vẽ của mình. Cô hiện tại trong mắt anh chính là người thật bước ra từ trong tranh.
Bích Nguyệt quay ra nhìn anh, miệng lúng túng hỏi.
" Cái đó...anh vẽ tôi sao? ".
Cố Hoài An gật đầu, " Ừm " một câu.
Bích Nguyệt có chút hơi sửng sốt, ngượng ngùng lại không biết nói gì, vô thức nói ra một lời khen với anh.
" Anh vẽ rất..rất đẹp ".
" Ừm ".
Khuôn mặt thâm trầm không biểu tình, chỉ ừm một câu.
Bích Nguyệt cảm thấy không khí có chút gượng gạo liền quay người muốn tìm cái cớ rời khỏi.
" Tôi...tôi xuống làm bữa tối cho anh ".
" Ừm ".
Bích Nguyệt nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-troi-buoc-ca-doi-ben-nhau/3323832/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.