Trời tây trăng đông, tan chợ, quán thịt heo cũng chỉ còn thừa lại chút thịt chân bán không xong, lại không tốt ăn, lại dễ dàng béo phì.
Tiểu tư khó hiểu, công tử dẫm lên vỏ chuối đến sao, tiến lên nhắc nhở, “Tam thiếu gia?”
Văn Tam Lang bỗng nhiên hoàn hồn, hắn nhẹ nhàng vung lên roi ngựa, chuyển hướng mà đi.
Đầu kia Mễ Tam Mễ Thất thở hồng hộc cùng Triệu Ngũ g.i.ế.c heo chào hỏi, sau đó bê một cái chân heo cao hứng phấn chấn cảm thấy mỹ mãn đi về nhà.
Hai người quay lưng mà đi.
. . . . . . . . . . . .
Sẩm tối Văn phủ đèn đuốc sáng trưng.
Văn Tam Lang c** q**n áo tới vai, quay đầu nhíu mày, “Mễ Tam Mễ Thất đã tới?”
Quản sự cúi người hồi báo: “Dạ, hắn đợi Tam thiếu gia hai canh giờ, lưu lại năm tranh cuốn.”
Văn Tam Lang trầm ngâm.
Quản sự còn nói, “Cuối cùng ta nói với hắn, thiếu gia ngài không chừng muộn mới hồi phủ, hỏi hắn muốn ngày mai thỉnh sớm hay không.”
“Hắn nói cái gì?”
Quản sự gãi gãi đầu, giống như hơi không hiểu, “Hắn đột nhiên nhảy dựng lên, kêu to cái gì ‘ không tốt .. thịt heo ’, bỏ chạy .”
Văn Tam Lang sửng sốt, bỗng nhiên cười to.
Vì thế quản sự liền càng khó hiểu.
Không tốt .. thịt heo? Rốt cuộc là tên cô nương? Vẫn là tiếng nóng của châu nào đó?
Văn Tam Lang xua tay vẫy lui quản sự đang thì thào tự nói, đi vào bên cạnh bàn mở ra tranh cuốn.
Mở ra tranh cuốn một cô nương, trên mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-thien-dinh/4799200/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.