Về phần An Nhi, nó nói năng lung tung lộn xộn, tôi nghe câu được câu chăng nhưng cũng hiểu được đại khái.
Đông Đông chưa từng quên tôi, chưa từng thôi đau lòng cũng chưa từng một lần thôi tìm kiếm tôi. Xem ra Đông Đông cũng không phải là một kẻ đa tình, nhưng tin được không nếu nói anh ta chưa từng động lòng trước một người con gái nào? Hay gu của anh ta là nam rồi @@
Nghĩ cái gì không biết...
Chuyện của người lớn Đông Đông không giấu An Nhi dù một chút, chẳng nhẽ anh ta không sợ tạo nên bóng đen tâm lý cho con bé hay sao?
Bất giác tôi lại cảm thấy trong mình trống rỗng. Nhưng An Nhi lại khác, con bé cứ chăm chăm nhìn tôi, như muốn nói gì đó nhưng còn đang băn khoăn thì phải.
Tôi nghiêm nghị nói: “Tiểu công chúa, con có điều gì muốn nói à?"
Bỗng chốc hai hốc mắt nó đỏ hoe: "Con chỉ muốn một mình mẹ thôi, không muốn thêm ai khác, mẹ không thương con ư sao cứ muốn đẩy bổ cho người khác thế. Hay là mẹ có em khác rồi nên không thèm chơi với An Nhi nữa. Mẹ hết thương con hết thương bố rồi sao?"
Không khí chung quanh đột nhiên như bị đóng băng lại, tôi nuốt nghẹn ngào vào trong.
Hết thương, cạn nhớ sao?
Tôi nghĩ là tôi nhất định quên Đông Đông được, tôi bảo với mình, là tôi không cần anh ta nữa. Không có anh ta, tôi không còn phải đoán già đoán non xem anh ta có yêu tôi không, không cần phải rón rén e
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-nguoi-thua-ke/2438464/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.