Đông Đông lại nhìn tôi càng khó hiểu hơn, rồi mỉm cười, ngồi dịch qua một bên giường, nói: “Bạch Dương, em lại đây”.
Giọng Đông Đông rất trầm, dái tai tôi đỏ ửng lên, ho khẽ nói: “Thôi anh cứ nằm đi, tôi ngồi đây được rồi”, nói đoạn quay người tính đi lại cái ghế. Nhưng chưa kịp đi năm bước chân, có tiếng vỗ tay, điện vụt tối thui.
Đông Đông ở phía sau ôm lấy tôi. Anh ấy nói: “Bây giờ anh đang ôm em trong lòng, em có muốn rời khỏi vòng tay này không?"
Cằm của Đông Đông cọ vào dái tai tôi nhột nhột, tôi bối rối chẳng biết làm sao, lặng im quay lại ôm lấy anh ấy, nói: “Hôm nay, em muốn lồng ngực của anh sưởi ấm cho giấc ngủ của em có được không?"
Đông Đông ho nhẹ một cái, cười nói: “Anh thật sự trân trọng mối quan hệ này! Vì vậy chúng ta đừng hiểu lầm, cãi nhau. Mà hãy bỏ cái tôi xuống nhé… Chúng ta bên nhau và yêu nhau mãi được không?"
Tôi ngượng ngập đẩy Đông Đông ra, rồi mò mò đến mép giường, ngẫm nghĩ rồi cởi áo khoác, tung chăn chui vào. Tôi cuộn mình trong một góc giường, cuốn chăn quanh người, đợi Đông Đông lên giường, lại cuộn mình nhích vào bên trong. Đông Đông quờ quạng kéo tôi, kéo chăn của tôi ra, túm được một góc chăn rồi kéo về phía anh ấy. Nhưng chiếc chăn này hơi nhỏ, Đông Đông vừa kéo một cái đã kéo tuột hết chăn của tôi.
Đông Đông nhích lại gần tôi một chút, lại nhích thêm một chút. Đông Đông nằm sát mép giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-nguoi-thua-ke/2438322/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.