Chiêu Vũ buồn bã cụp mắt, bàn tay mâm mê chiếc váy của mình, đắm mình suy nghĩ về người hắn thương. Cô gái đó hiện tại đang ở đâu? Liệu đã có chồng hay chưa? Tại sao cả hai không ở bên nhau? Có lẽ trước khi cô xuất hiện, họ đã từng có thời gian hạnh phúc.
Rồi một lúc nào đó cô ấy quay về, cô sẽ phải ra đi sao?
Phùng Hựu Đông say mê nhìn cô, ánh mắt chìm sâu vào khuôn mặt, dù bao nhiêu lần hay bấy nhiêu lâu cũng không thấy chán, ngược lại còn đắm đuối đến điên cuồng, sự chiếm hữu cô gái này là của riêng càng lúc thôi thúc nhiều hơn.
Chiếc cần cổ trắng noãn gợi cảm của cô nhen nhóm ngọn lửa trong người của hắn, yết hầu nam tính chuyển động lên xuống, rất nhanh đã bùng phát thèm khát tới cực hạn.
Hắn dụi mặt vào đó, mút mạnh một cái, dấu hôn đỏ chói xuất hiện như đánh dấu sở hữu.
Cô giật mình, kêu lên: “A...”
“Em sang đây quyến rũ tôi ư? Chiêu Vũ, em đã thành công rồi!”
Chiêu Vũ trợn mắt kinh ngạc, gì chứ? Cô sang đây quyến rũ hắn khi nào? Cô chỉ muốn giải thích để hắn không phải hiểu lầm rồi đuổi việc Hứa Siêu, chứ hoàn toàn chẳng có ý định đen tối như hắn nói.
“Tôi...ứm~”
Bờ môi đỏ mọng vừa he hé thì đã bị dán lại bằng bờ môi khô khan của hắn, ghì lại thật lâu, đến hôn thôi cũng thấy hắn thực sự nâng niu và trân quý Chiêu Vũ.
Sau đó, Phùng Hựu Đông chuyển động mút máp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-lo-lan-van-vuong/3395289/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.