Dạ Trạch bị vật thể lạ đập vào mặt tới choáng váng, lảo đảo lui ra sau, tay vô thức giữ lấy trán, không vui vẻ oán trách trách bạn thân:
- Cậu bị bệnh à?
Lam Uyên sau câu nói kia mới hoàn chỉnh mạch tư duy, vội vàng lao tới kiểm tra xem Dạ Trạch có bị rụng bớt tí nơ-ron thần kinh nào không.
Họ Dạ cắn răng chịu đau, đẩy Lam Uyên đang áp sát cơ thể lên người mình ra:
- Không sao, không phải lo.
- Ừ, tốt. _ Cô gật gù đồng tình.
Bất quá, đúng lúc này IQ vô cực lại online. Lam Uyên nghiến răng nghiến lợi, phẫn nộ quay lưng bỏ đi.
Thứ nhất, Dạ Trạch cậu ta nhất định là thấy hết mấy trò con bò cô bày vẽ ra rồi, nào thì cởi quần cởi áo, nào thì khóc lóc sụt sịt, nào thì ăn uống thô tục...
Thứ hai, cậu ta có cơ hội chiêm ngưỡng tràng cảnh này là vì cậu ta bằng cách nào đó xâm nhập trái phép vào căn hộ của cô nha!
Lam Uyên nộ hỏa hung hăng tìm đồ ăn giải tỏa bức xúc. Mỗi lượt thức ăn đưa vào miệng đều phát ra tiếng nghiến răng kèn kẹt.
Dạ Trạch đáng thương không dám phản kháng, lặng lẽ đi tìm đá chườm mặt, ngồi ghế đối diện nhìn cô ăn thạch, nghe tiếng răng ma sát với nhau.
Anh cũng thực bất lực mà!!!
Vân Triệt âm mưu đảo chính, anh là người biết rõ bí mật của hắn, bị hắn cho người canh giữ nghiêm cẩn. Anh chỉ có thể nhân lúc Lam Uyên rời đi, tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-cua-chung-ta/1916304/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.