Đến với anh vì vụ lợi, thái độ của Vãn Hướng Khuê từ xưa tơi snay đới với Tô Tử Lâm là biết ơn xen lẫn thận trọng, tính toán và dựa dẫm. Cô biết ơn anh vì đã cứu lấy KD; vì anh đã mua nhà, mua xe, chuẩn bị chu toàn cho đám cưới; vì anh luôn chấp nhận, thấu hiểu cô. Tất cả tóm gọn lại đều xoay quanh những việc anh làm cho cô và món nợ khổng lồ cô thiếu anh.
Chính vì thế, Vãn Hướng Khuê sợ: nếu lún quá sâu vào mối quan hệ này, cô sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào anh. Thật không sai khi nói rằng, cô đang sợ tình yêu có thể ập đến bất kỳ lúc nào. Cô không có đủ can đảm để đối mặt với tình cảm lứa đôi hay chịu đựng nguy cơ một ngày nào đó cô sẽ phải ký tên lên tờ giấy ly hôn với người đàn ông mình yêu – việc mà cả ba mẹ cô lẫn ba mẹ chồng đều trải qua.
Một đời này nếu thuận lợi cô nhất định sẽ sống cuộc sống của một kẻ độc thân hoàng kim, tự do tự tại. Thế nhưng, đời không phải lúc nào cũng diễn ra như những gì ta muốn: cuối cùng, cô vẫn kết hôn như bao người phụ nữa khác. Vãn Hướng Khuê nơm nớp trong lòng, tự hỏi liệu cô và anh sẽ đi được bao xa và đi đến đâu trên con đường hôn nhân không có nền móng tình cảm này.
Tiếng nhạc du dương trong đêm vũ hội vô thức phát lại trong đầu cô. Một năm trước, cô đã mạo danh nàng Lọ Lem, bước vào điệu nhảy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-cua-chung-ta/1915994/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.