🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta có một thanh kiếm, tên là Tửu Quỷ.



Mà ta, là một quỷ nghèo.



Một ngàn lượng vàng, có thể mua được bao nhiêu rượu chứ!



Nếu Thương Quan thật sự bị bán đến Nam Phong quán, Vạn Cương môn sẽ trở thành trò cười giang hồ, ta sợ cha hắn cưỡi con rết chà bá chạy tới Kinh Thành phát điên mất.



Cha hắn tên là Thương Thiên, nghe tên là biết rất mạnh.



Làm sao đây?



Ta nhíu mày, nhìn chằm chằm chiếc mặt nạ trong phòng kia.



Ta là kẻ thù mà Thương Quan đơn phương nhận định.



Mà hình như đúng là ta đã làm hắn bị tổn thất nặng.



Có nên cứu không ta?



Nếu hắn lập tức trở mặt, thả trùng cắn c.h.ế.t ta thì làm sao đây?



Tuy cũng có thể là vì ta cứu hắn trong lúc dầu sôi lửa bỏng, hắn sẽ cảm động rớt nước mắt, xóa bỏ chuyện ta ăn trùng.



Về phần Nhân duyên cổ…



Nói sau, nói sau vậy.



Ta càng nghĩ, áy náy vẫn chiếm thế thượng phong.



Nhân lúc vẫn còn lương tâm, ta chờ đợi thời cơ, chuẩn bị thừa dịp nửa đêm bọn buôn người buồn ngủ thì lặng lẽ lẻn vào, kéo Thương Quan ra.



Nhưng bọn buôn người coi cục vàng này còn kỹ hơn đũng quần của chúng, mắt trừng như chuông đồng, canh gác cả đêm.



Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, bọn họ kéo một cái xe đẩy, khiêng Thương Quan lên giống như vận chuyển lợn chết.



Không biết bọn họ hạ thuốc gì mà Thương Quan vẫn không hề tỉnh.



Ta lấy một cái bánh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-co/3742756/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhân Duyên Cổ
Chương 3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.