Phải một lúc sau, Lý Huệ mới hoàn hồn, sau đó cởi quần áo bước vào bồn tắm.
Làn nước ấm áp lướt qua cơ thể cô. Vào lúc này, cô mới cảm thấy mình còn sống.
Tắm rửa xong, Lý Huệ mới nhớ rằng cô không có quần áo để thay.
Cô phải làm gì bây giờ?
Cô nhìn xung quanh trong phòng tắm, thậm chí không có cả áo choàng tắm.
Cô mở tủ quần áo, bên trong chỉ có quần áo nam.
Cô do dự một lúc, chỉ có thể cầm lấy một chiếc áo sơ mi nam.
May mắn thay, chiếc áo sơ mi đủ lớn để che hết cơ thể cô. Nhưng ngoài chiếc áo này, cô không mặc gì bên trong.
Lý Huệ không quen với kiểu ăn mặc này. Cô cẩn thận mở cửa phòng tắm, thấp họng hỏi: “Có ai ở bên ngoài không?”
Nhưng mà không có ai đáp lại.
Cô hỏi thêm vài lần, nhưng cũng không nhận được hồi âm.
Không còn cách nào khác, cô đành đi ra ngoài.
Đèn trong phòng khách đều đã được bật sáng, nhưng không có ai ở đây. Nơi này giống như một cái lồng tinh xảo.
Lý Huệ hạ thấp tốc độ. Cô vừa đi tới ghế sofa thì nhìn thấy Đường Bảo Thiên đang ngồi lướt điện thoại.
Cô sửng sốt, vội vàng dùng hai tay che ngực: “Sao anh lại ở đây? Sao vừa rồi tôi gọi mà anh không trả lời?”
“Cô có gọi tôi sao?” Đường Bảo Thiên thản nhiên nói.
“Anh...” Lý Huệ tức giận, cố gắng che lại thân hình, nhưng cô không ngờ rằng thân hình mảnh khảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-chung-ta-chua-tung-ket-thuc/2624825/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.