Khoảnh khắc tiếp theo, cô vô cùng bất ngờ khi trông thấy khuôn mặt đẹp trai hoàn mĩ của Đặng Duy Khiêm. Thư Kỳ bỗng ngẩn ra, sững sờ nhìn anh, cô có nằm mơ cũng không nghĩ tới người xuất hiện trước mắt mình lại là Duy Khiêm. Đã lâu lắm rồi cô và anh không hề có cuộc đụng mặt riêng giữa hai người, anh không chủ động đến tìm cô, ngay cả một tin nhắn cũng chẳng có.
Con ngươi đen sáng, sâu thẳm của Duy Khiêm nhìn thẳng vào khuôn mặt ửng hồng vì uống say của Thư Kỳ khẽ nhíu mày. Không đợi cô mở miệng nói chuyện, anh đã đi lướt qua người cô, đứng ở trong phòng.
Thư Kỳ không muốn mình ở riêng với anh một giây phút nào cả, đưa tay vặn nắm cửa, tỏ ra xa cách nói:
– Xin lỗi Tổng giám đốc, giờ đã muộn, tôi muốn được đi ngủ, mời anh ra ngoài ạ.
– Em đang đuổi Sếp? Em quên mình vẫn là thư ký của tôi?
– Tôi không quên nhưng tầm này không phải giờ làm việc, có việc gì ngày mai hãy bàn tới. Còn nếu anh gấp thì hãy tìm đến trợ lý Phong, hiện tại tôi không có nhiệm vụ phải nghe theo mọi yêu cầu của anh.
Đối mặt với sự hờ hững của Thư Kỳ, Duy Khiêm im lặng một lúc, tự nhiên đi đến trước mặt cô, nắm lấy bàn tay cô đang để trên chốt vặn cửa, không nói không rằng đóng sầm cửa phòng lại.
Khi Duy Khiêm ở gần sát mình, Thư Kỳ sửng sốt mất mấy giây, đến khi bên tai truyền đến tiếng cửa đóng sập lại cô mới chợt ngước đôi mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-an-bai/505732/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.