Thư Kỳ ngước nhìn người đàn ông toàn thân mặc bộ độ trắng thoải mái mang phong cách đi biển, gương mặt đẹp trai với chiếc kính đen bản to đang kiểm tra điện thoại. Thư Kỳ trông anh ta khá quen mắt nhưng cô không tài nào nhớ nổi mình đã gặp ở đâu.
Thấy điện thoại của người đàn ông bị vỡ màn hình, Thư Kỳ vô cùng áy náy:
– Xin lỗi anh, do em bất cẩn va phải anh. Để em mua điện thoại khác đền cho anh ạ.
– Không cần.
Đặng Duy Khiêm vừa liếc mắt đã nhận ra cô gái này là người hôm anh giải vây ở quán bar, giúp cô về nhà an toàn, nhưng hình như cô đã quên mất anh. Duy Khiêm cũng không thể hiện mình từng gặp Thư Kỳ, thái độ hoàn toàn xa cách. Điện thoại hỏng anh có thể tự mua, không cần người khác đền bù, ngay cả sự báo đáp cô nói với anh hôm đó anh còn chẳng bận tâm.
– Như thế sao được ạ. Nếu anh không muốn thay cái mới hay là đem ra store sửa đi, chi phí bao nhiêu em gửi lại anh ạ.
– Một lời xin lỗi của cô coi như đền bù.
Bỏ lại cho Thư Kỳ câu nói đó, Duy Khiêm không đợi cô có thêm bất kì phản ứng hay lời nào đã mở cửa phòng bên bước vào trong. Nơi đây là khách sạn 5 sao, tầng này cũng chỉ toàn những phòng hạng sang, ắt hẳn người đàn ông có kinh tế không tồi nên mới không tính toán, yêu cầu cô bồi thường. Nhưng Thư Kỳ vẫn rất áy náy, biết phòng của Duy Khiêm ngay cạnh phòng mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-an-bai/267350/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.