Sáng sớm hôm sau, Mộ Tử Diệp mặc y phục cho Nhan Tư Tuyết một cách cẩn thận rồi bế cô từ trong băng động bước ra sau đó phi thân bay lên khỏi Vu Vực, khi Mộ Tử Diệp nhẹ nhàng đặt Nhan Tư Tuyết nằm lên chiếc giường ngủ trong phòng thì Sở Hy Phong cũng vừa bế Nhan Khuynh Ngọc trên tay bước vào.
Mộ Tử Diệp nheo mắt nhìn Sở Hy Phong, Sở Hy Phong híp mắt nhìn lại Mộ Tử Diệp.
Sở Hy Phong sau khi đặt Nhan Khuynh Ngọc nằm xuống chiếc giường một cách cẩn thận thì bước ra khỏi phòng, đóng cửa lại rồi quay sang nhìn tên áo đen đang ngồi bên cạnh chiếc bàn đá trước cửa phòng cười tà lên tiếng:
“ Diệp đệ! Đã lâu không gặp! … Huynh rất nhớ đệ a!“
“ Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi? … Ta mới là huynh còn ngươi là đệ! “ – Mộ Tử Diệp lạnh lùng lên tiếng.
“ Ngươi đi hỏi gia gia của ngươi thử xem! … Rõ ràng là ta ra đời trước ngươi nha! … Mẫu hậu ta sinh ta xong rồi mẫu hậu ngươi mới sinh ngươi xong a! “ – Sở Hy Phong híp mắt cãi lại.
“ … Có gì khác nhau sao? … “ – Mộ Tử Diệp mím môi rồi lên tiếng hỏi.
“ … Ta sinh ra trước! … Ta mới là huynh! … “ – Sở Hy Phong nhướn mày lên giọng khẳng định.
“ … Phong Nhi! … Đệ nằm mơ rồi! “ – Mộ Tử Diệp mỉm cười lắc đầu đáp trả.
“ … Vậy thì chúng ta tiếp tục so tài! … Ai thắng kẻ đó làm huynh! “ – Sở Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duoc/46576/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.