Hồi lâu sau khi Hàn Phong thu hồi thần thức, trong đám cỏ rong giữa hồ chợt loé lên một luồng lam quang nho nhỏ. Giữa muôn trùng lá cây đung đưa, một đôi mắt to tròn trong veo như pha lê ẩn hiện hé mở, vừa cẩn thận nhìn lên Hàn Phong trên bờ, lại khát vọng ngắm nghía khúc thịt rắn đang chìm dần xuống, thiếu chút đã không kìm được mà lao tới. Trong đôi mắt kia hoàn toàn không có chút tạp niệm nào cả, chỉ có vẻ ngây thơ thuần khiết cùng một cỗ mê man khôn cùng.
Hai khoả mật rắn này chất lượng thật tốt, nguyên lực tinh thuần cùng âm hàn khí nồng đậm vô cùng thích hợp để hắn khôi phục chữa thương. Hàn Phong trong miệng niệm quyết, hai tay bấm ấn, từng chút một tràn ra dục hoả luyện hoá chúng. Từng luồng nguyên lực tinh thuần liên tục tưới trên âm dương đồ, lại dưới Thánh Dục Quyết vận chuyển đi khắp kỳ kinh bát mạch, đồng hoá luyện hoá, khiến cho thương thế của hắn hiện tại đã là khỏi tới tám phần.
Hàn Phong thở ra một ngụm trọc khí, thu công mở mắt, trong mắt trái vẫn là một mảnh vàng kim lóng lánh, cực dương ngập tràn. Hai tên xà tộc vừa rồi tuy rằng âm hàn khí tràn đầy, nhưng chính là lượng no đủ mà chất chưa tới, đơn thuần giống như đặc trưng của xà tộc, không thể giúp hắn khôi phục "Tà Vương Đồng" được. Vấn đề này cần phải có thuần âm chi khi mới giải quyết được.
Nghĩ tới "Tà Vương Đồng", Hàn Phong trong nội tâm cũng có vài phần gấp gáp, đồng thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duc-dao/2447477/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.