*Nguyệt Hồng ánh mắt mê li, hai bầu nhũ hoa đỏ hồng run rẩy. Nàng đùi thon dạng rộng, hai mép thịt căng mọng ướt át thấm đẫm d*m thủy nhô cao khiêu khích. Một côn th*t nho nhỏ cắm vào huyệt hoa, có vẻ cố hết sức nắc vài cái, chợt phun ra tí ti tinh khí, không đủ để bắn sâu trong âm đ*o của nàng.
Nguyệt Hồng miệng nhỏ há lớn, a a rên rỉ kích tình. Thế nhưng là vẫn có chút u oán nhìn khuôn mặt non nớt quỳ dưới háng mình, nhẹ giọng an ủi:
"Cảm ơn đạo hữu moshiba772 đả ủng hộ tử linh thạch"
Xung quanh Nguyệt Hồng, một đám tiểu long nhỏ bé run rẩy chờ đợi. Nguyệt Hồng thở dài một tiếng, vươn tay chộp tới một ác long có vẻ bụ bẫm, cười dâm khiêu khích:
"Tên tiếp theo, để xem các ngươi có bao tiền vốn. Ư ư ưm ưm....."*
....................
Hàn Phong tung người bay lên. Phía bắc? Lần trước khi mở ra Tà Vương Đồng mơ hồ thấy biến hoá nguyên lực ở phương bắc, xem ra lần này sẽ tìm được bí ẩn ngày đó.
Bốn người duy trì khoảng cách bay đi, chẳng mấy chốc đã thoát ly khỏi phạm vi thành Tử Nguyệt, tiến vào sa mạc. Hàn Phong gần đây mới biết sa mạc này gọi Thất Hồn, cũng không hiểu sao có tên như vậy, chỉ là từ xưa đã truyền lưu như thế, so với thành Tử Nguyệt còn xa xưa hơn, có từ không biết bao lâu trước đó.
Sa mạc Thất Hồn một mảnh hoang vu, trải khắp tầm mắt là những cồn cát vàng óng, dài tít tắp tận chân trời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duc-dao/2447452/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.