Nhanh gọn lẹ, rửa mặt thay đồ xong.
“Đi đi đi!” Bì Ché một chân đạp tung cửa, “Đừng để người ta đợi quá lâu!”
Bé Ba ở phía sau chẳng thèm đếm xỉa, “Tối qua còn lén lút cuộn mình trong chăn viết tin nhắn tâm tình với Cọng Giá, vừa đảo mắt trông thấy Hứa Huy liền điên thành như vầy, tớ nói này, cậu nên biết xấu hổ một chút được không hả?”
Bì Ché ngửa đầu cười rú lên.
“Ha ha ha—–! Nói nghe hay lắm, giống như đêm qua cậu cũng chưa từng webcam với Đại Lưu!”
Bé Ba đá Bì Ché một cước, Bì Ché đấm Bé Ba một cú.
Cuối cùng thì cùng nhau nắm tay tiến bước.
Bì Ché: “Tán thưởng, thuần tuý tán thưởng.”
“Không sai.” Bé Ba gật đầu, hai người giống như vừa đạt được một hiệp nghị bí mật nào đó, nhấn mạnh từng chữ từng chữ một.
“Thuần, tuý, tán, thưởng!”
“Đúng là một đôi khùng.” Nhỏ Út ở phía sau trông thấy một màn này, không nhịn được nói.
Bạch Lộ khoá cửa xong, vỗ vỗ Nhỏ Út, “Đi thôi.”
Hai người phía trước ôm nhau đi, Nhỏ Út theo Bạch Lộ đi ở phía sau.
“Có món gì muốn ăn không?”
“Đều được mà.”
Xuống hai tầng lầu, Nhỏ Út chợt hỏi, “Sao tự dưng cậu ấy lại mời chúng ta đi ăn vậy?” Nói xong, lại thì thầm vào tai Bạch Lộ, “Chẳng phải vừa……… xảy ra gì gì đó sao?”
Bạch Lộ ngưng một chút, vừa định mở miệng nhắn mấy người kia tốt nhất đừng nhắc đến chuyện kia trước mặt Hứa Huy, nhưng Bì Ché
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dong-hoa-kim-ngan/1908351/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.