Bạch Lộ ốm nặng một trận.
Thật ra lúc cô trở về ký túc xá từ bệnh viện, thần trí đã mơ hồ rồi, ngủ một giấc đến giữa trưa hôm sau cũng chưa bò dậy.
Cửa phòng ký túc xá mở ra, ba người kia học xong lớp đã về.
Đứng trước cửa phòng còn ríu ra ríu rít, vừa vào đến trong phòng thì âm thanh cũng khẽ lại theo trực giác, không khí thoang thoảng mùi canh đậu hũ bánh gạo (1)
(1) món kimchi jiggae có bánh gạo xắt lát.
Bì Ché dẫn đầu, đến bên dưới giường của Bạch Lộ, nhón chân.
Nhìn thẳng vào mặt Bạch Lộ đang nằm vật vờ.
“Trưởng phòng, tỉnh rồi à?” Bì Ché vịn vào thành giường leo lên, “Đỡ chút nào chưa?”
Bạch Lộ muốn mở miệng, cổ họng khô khốc, nói không ra tiếng.
“Được rồi, cậu đừng để cậu ấy nói nữa.” Bé Ba đứng phía sau bảo.
Nhỏ Út chuyền một cái ly, Bì Ché đưa cho Bạch Lộ. “Cậu uống ngụm nước thông cổ họng đi đã.”
Bạch Lộ hỏi, giọng khàn khàn: “…… Có chuyện gì?”
“Thấy chưa.” Bì Ché vỗ tay một cái, nói với hai người phía sau, “Tớ đã nói với các cậu rồi, cậu ấy chính là đêm qua xác thì bay về, hồn không biết đã đi đâu.”
Đầu óc của Bạch Lộ hoạt động hơi chậm, lại hỏi một lần nữa, “Có chuyện gì?”
Bì Ché quay qua, vỗ ngực mình nói một cách nghiêm túc, “Là thế này, đêm qua linh hồn của cậu bị rời khỏi xác, là bọn tớ làm bùa phép kéo cậu về lại đấy.”
Bạch Lộ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dong-hoa-kim-ngan/1908346/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.