Trời trong xanh, nắng chói chang.
Thời gian không được coi là sớm, nhưng nguyên một toà nhà hoàn toàn yên tĩnh.
Để ý kỹ, sẽ loáng thoáng nghe được tiếng bước chân nhè nhẹ, từ dưới lầu đang đi lên, chậm rãi quẹo vào hành lang của lầu 5.
Gọi là lầu 5, nhưng thật ra nếu nói cho đúng thì phải là lầu 6, tầng được gọi chính xác là lầu 1 chính là địa phận của dì trông coi ký túc xá.
“Lừa gạt trắng trợn!”
Ngày đầu tiên lúc đi trình diện, chạy tới ký túc xá, đẩy cửa vào liền nghe bên trong có một nữ sinh đang hậm hực oán trách vụ mấy tầng lầu.
Tiếng bước chân dừng lại trước một gian phòng, trên cửa gắn số phòng 517.
Lấy chìa khoá ra, vì không muốn làm ồn đánh thức người đang ngủ bên trong, nhẹ nhàng khẽ vặn.
Trong phòng tối hù, rèm cửa sổ cũng chưa mở, trong phòng có một bầu không khí say ngủ rất riêng biệt, dép lê nằm lung tung dưới đất, áo quần vắt trên ghế ngồi.
Đóng cửa xong, đặt đồ trong tay qua một bên, đứng ngay phía dưới một chiếc giường tầng gần cửa ra vào nhất, nhón chân vỗ vỗ tầng phía trên.
“Này……. Này……”
Chị lớn nằm một đống trong chăn, chậm chạp trở mình mà như một dãy núi biết lật.
“Dậy đi rỗi……” Giọng nói vẫn đang kêu gọi.
Dãy núi yếu ớt rên hừ hừ hai tiếng, lại không có động tĩnh gì.
Lấy đồ đặt trên bàn đem qua, mở he hé túi, đưa đến trước mặt.
Dãy núi thò mũi hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dong-hoa-kim-ngan/1908318/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.