Trí nhớ của Bạch Lộ xuất hiện một lỗ hổng.
Sáng sớm tỉnh lại, cô phát hiện di động nằm cạnh mình, nhật ký cuộc gọi cuối cùng ghi lại là từ Hứa Huy.
Cô nhớ giữa đêm cậu gọi điện thoại tới, nhưng cô không nhớ gác máy lúc nào.
Về phần nội dung ……
Cô đứng mua thức ăn sáng trong căng tin, trên đường đi về phía dãy phòng học nhớ đến câu nói kia ——“Con mẹ nó đều tại em.”
Ngồi vào chỗ ngồi, gặm hết bánh bao, những bạn học khác mới lục tục tới lớp.
Trung tuần tháng mười, nóng bức đã qua đi, ngày thu yên ả.
Những con số trên bảng điểm phía ngay trước lớp càng ngày càng tuột xuống, mọi người đã quá quen thuộc rồi.
Học sinh lớp 12 của Lục Trung mỗi tuần thi kiểm tra một lần vào chiều thứ Năm.
Buổi sáng đi học như thường lệ, sau bữa cơm trưa, học sinh về lại lớp, sau đó thu dọn dụng cụ học tập. Vào lúc này cán bộ lớp sẽ dán một trang danh sách phòng thi lên bảng đen, phòng thi chiếu theo thành tích của đợt thi tuần trước mà chia, học sinh tuân theo phân chia trên danh sách, đi tới phòng thi của mình mà thi.
Bạch Lộ thu dọn bao bút xong, đeo cặp theo mọi người cùng ra khỏi cửa.
Cửa hơi bị tắc nghẽn, Ngô Hãn Văn đi đến bên cạnh Bạch Lộ.
“Chỉ thi kiểm tra thôi mà, sao đem nhiều đồ vậy?”
Bạch Lộ nhìn cậu ta một cái, “Cũng đâu có bao nhiêu, chỉ tiện tay mang theo thôi.” Cô vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dong-hoa-kim-ngan/1908297/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.