Dịch giả: quantl
Dương Bình Thị Tộc có tế ti, Hữu Cùng Bộ Tộc và Sơn Âm Bộ Tộc thì có vu sư. Trong mỗi tộc, tế ti đều ở trong bộ tộc nơi mình sinh trưởng, bản lĩnh là học từ đó, Nam Lạc là kiểu người như vậy. Vu sư lại khác, pháp thuật là học từ Vu tộc, vả lại mỗi Vu sư đều cùng người thông hôn và sinh hạ đời sau.
Hữu Cùng và Sơn Âm trước khi di chuyển tới phụ cận Dương Bình bộ tộc vốn là hữu hảo nhiều đời, hơn nữa mỗi Vu sư đều là chỗ người quen. Chỗ mà họ tới cũng là do họ chọn. Bọn họ tới đây được ba năm, cũng đã từng tiếp xúc vài lần với Dương Bình Thị Tộc. Khi phát hiện ra Dương Bình Thị Tộc không có Vu sư thì tâm tư đại động, trong mắt bọn họ, tế ti chỉ biết một số nghi thức tế tự thì nào có tác dụng gì. Cho dù có tới ba người thì trước mặt Vu sư cũng chẳng có khác biệt gì.
Những lí giải này đương nhiên là ở lúc Nam Lạc chưa trở về. Bởi vì từ lúc Nam Lạc trở về cũng không hề rời trại, hơn nữa Dương Bình Thị Tộc tộc trưởng Hoang Nguyên đã nghe Nam Lạc giảng một ít chuyện trong thiên địa nên càng thêm ít nói, đương nhiên sẽ không nói với người ngoài là tộc mình có tế ti lợi hại đến mức nào. Cho nên ngoại nhân cũng không rõ lắm về sự tồn tại của Nam Lạc
Hữu Cùng và Sơn Âm bộ tộc sau ba năm cũng đã không nhẫn nại được với thổ địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-ky-nguyen/2239702/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.