Dịch giả: quantl
“Vì sao không bái... bái... bái... bái...”
Chữ “bái” càng lúc càng lớn như muốn chấn vỡ linh hồn của Nam Lạc. Ánh mắt hắn dần lâm vào trạng thái thất thần, thân thể thả lỏng, hai chân chậm rãi chùng xuống.
Thiên Thủ Thái Tử vẫn nhắm mắt như trước, lại giống như nhìn thấy biến hoá của Nam Lạc. Khoé miệng của gã hiện nụ cười, giống như khinh thường lại như trào phúng.
Đột nhiên trong tai gã truyền tới một thanh âm kiên định
“Nam Lạc là thị kiếm đồng tử của Khổng Tước Điện, theo như lễ tiết của nội cung không cần quỳ bái Thái Tử”
Gã kinh ngạc mở to mắt chỉ thấy Nam Lạc mặc một bộ áo xanh, lưng đeo một thanh kiếm vỏ xanh dài ba thước, diện mạo thanh tú, ánh mắt thanh minh mang theo một chút kiên nghị.
“Ha ha có chút bổn sự. Nói đi, KHổng Tuyên bảo ngươi tới đây có chuyện gì nói với ta” Thiên Thủ Thái Tử vừa cười vừa nói nhưng Nam Lạc lại cảm giác nụ cười của gã có một thứ khí tức âm u.
Có lẽ bởi vì nhiếp hồn thanh âm hoặc giả khung cảnh của đại điện đã ảnh hưởng tới ấn tượng của gã trong lòng Nam Lạc...
“Thái tử điện hạ nhà ta thỉnh Thiên Thủ Thái Tử điện hạ đi tới Thiên Trì Long Cung một chuyến, đưa một tấm thiếp mời tới Vạn Cầm Triêu Phượng pháp hội cho Thiên Trì Long Vương” Nam Lạc nhìn thẳng Thiên Thủ Thái Tử, sau khi dứt lời thì nụ cười âm u trên mặt gã đã biến mất, chuyển dần sang lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-ky-nguyen/2239664/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.