Dịch giả: Độc Cô Điểu
Một tiếng chim hót khiến cho Nam Lạc bừng tỉnh.
Lồng giam này so với lồng giam kia lớn hơn gấp ba lần nhưng chỉ có một ít người mà thôi. Nam Lạc tìm kiếm nhưng không thấy Thập Lục và Thập Thất, trong này chỉ còn có Thập Bát đang ngồi dựa vào lồng giam như những người khác đang trừng mắt nhìn mình. Cũng giống như trong lồng giam nhỏ, mọi người đều dựa vào trong lồng giam, dường như chỉ có vậy mới có một chút cảm giác an toàn.
Nam Lạc quan sát một vòng tìm được một khoảng trống hơi lớn liền đi đến ngồi xuống.
Cho đến khi Nam Lạc ngồi xuống nhắm mắt tu luyện mà hắn vẫn còn cảm giác được những ánh mắt kia chưa dời đi.
Những ánh mắt đó như là đồng mệnh tương liên mang theo một chút đau khổ.
Từ khi bị bắt ở trong núi rồi đi vào lồng giam nhỏ, sau lại chuyển đến lồng giam lớn này cũng chỉ hơn một tháng mà thôi lại khiến cho Nam Lạc có cảm giác như cách biệt một thế giới.
Một viên Ích Cốc Đan chói mắt được ném vào trong lồng.
Nam Lạc cuối xuống nhặt lên rồi nhét vào trong miệng. Hắn nhắm mắt lại như đây là một chuyện rất hiển nhiên.
Không biết bắt đầu từ khi nào thì trên bầu trời đã xuất hiện những bông tuyết. Ở trong lồng giam nhỏ kia Nam Lạc đã từng suýt chết vì nó nhưng sau khi tu luyện cho dù vẫn còn cảm giác rét lạnh mà hắn vẫn còn có thể kiên trì vượt qua. Trải qua hơn một tháng nên đã trở thành một thói quen.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-ky-nguyen/134689/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.