Lão nhân tán đi Huyền Vũ đồ đằng, lại thấy đồ đằng văn trên cánh tay biến đổi, hóa thành kiếm văn của Canh Kim Kiếm Khí bám trên bàn tay, nhẹ nhàng cắt một cái mà ngọc thạch bị cắt đi một mảng lớn như đậu phụ vậy. Lão cười hỏi: 
– Còn có thể như vậy nữa. Ngươi đã hiểu chưa? 
Chung Nhạc hít vào một hơi thật sâu, nói: 
– Đệ tử đã hiểu! Cảm ơn tiền bối đã chỉ bảo! 
Lão nhân đứng dậy bước đi, còn nói: 
– Không cần cảm ơn, chỉ điểm ngươi chỉ là thuận tay, dẫu sao ta và ngươi cũng có chút duyên phận… 
– Lão già này, lợi hại đấy. 
Chung Nhạc nhìn bóng ông ta đi xa dần, đột nhiên trong thức hải vang lên giọng nói của Tân Hỏa. Chung Nhạc vui vẻ: 
– Tân Hỏa, ngươi rút cuộc đã tỉnh! 
Tân Hỏa nhảy ra khỏi mi tâm của hắn: 
– Ban nãy tỉnh rồi, nhưng ta cảm ứng được lão già này, sợ lão phát hiện ta ở trong thức hải của ngươi, nên mới không nói gì. Lão già này là kẻ mạnh nhất trên núi Kiếm Môn này, ta từng liên tục cảm ứng được khí tức của lão ta, ngay tại Kim Đỉnh! 
– Kim Đỉnh, người mạnh nhất? 
Chung Nhạc giật mình, thất thanh nói: 
– Ý ngươi là ông ấy là môn chủ đương thời của Kiếm Môn? Môn chủ Kiếm Môn dạy ta điêu khắc? 
Hắn khiếp sợ vô cùng. Bởi không ngờ ông già xấu xí này lại là người mạnh nhất Kiếm Môn, có mỹ danh Kiếm Thần, môn chủ Kiếm Môn. 
Một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3181566/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.