– Giờ không sợ có kẻ nghe lén cuộc trò chuyện giữa ta và ngươi rồi! Dẫu sao nơi này là thánh địa của Yêu tộc, cao thủ xuất hiện lớp lớp, nên cẩn thận chút vẫn hơn.
Ngao Phượng Lâu mời Chung Nhạc ngồi xuống, quan sát hắn một lúc rồi cười nói:
– Thú vị, thú vị! Một Nhân tộc, lại có thể lẫn vào tận trung tâm của Yêu tộc, thậm chí còn trở thành đệ tử quan môn của Thánh thành chủ Yêu tộc, ngươi to gan, cũng thật may mắn! Nếu Lãng Thanh Vân mời Long tộc khác tới, ngươi sẽ lộ tẩy ngay!
– Đa tạ Phượng Lâu huynh đã giúp đỡ.
Chung Nhạc nói thẳng vào điểm chính:
– Ngươi đã giúp ta vượt qua cửa ải khó khăn này, tất nhiên không thể không có mục đích. Có yêu cầu gì, Phượng Lâu huynh xin cứ nói ra, nếu nằm trong phạm vi năng lực của mình, ta tất không từ chối!
Ngao Phượng Lâu vỗ tay, cười to:
– Nói chuyện với người thông minh luôn thoải mái như vậy đó! Được, ta quả thực có việc muốn nhờ.
– Rửa tai lắng nghe!
Ngao Phượng Lâu trầm giọng nói:
– Long tộc ta luôn nhớ mãi không quên đại lục, nhưng bất hạnh thay lại chẳng thể gài xếp thế lực được vào Đông Hoang. Yêu tộc cảnh giác lắm, không cho Long tộc ta nhúng tay vào Đông Hoang. Cho tới tận bây giờ, Long tộc vẫn không thể thành lập thế lực ở nơi đây. Mà ngươi tuy là Nhân tộc, nhưng lại mượn dùng tên Long tộc ta tạo lập nên một thế lực nhỏ ở Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3181474/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.