Chiếc thuyền kia nhẹ nhàng dừng lại một chút, nữ tử chèo thuyền kia khẽ cười nói:
– Có thể từ trong Mị Mị yêu âm của ta tỉnh lại, Nhạc đệ đệ quả nhiên có vài phần bổn sự, Đằng Vương sư đệ chết trong tay ngươi cũng không oan. Nhạc đệ đệ, sư tôn ta yêu thích nhất Đằng Vương, ngươi giết hắn, nếu như người ta không mang đầu ngươi trở về gặp sư tôn thì làm sao có thể bàn giao được với sư tôn đây? không bằng tự ngươi cắt đầu mình, giúp người ta một tay đi a.
Sau lưng Chung Nhạc, hai vị Luyện Khí sĩ yêu tộc ngày càng gần, đột nhiên có một vị Luyện Khí sĩ trong đó có hai con mắt mờ mịt, không có ánh sáng, hắn ta nhanh chóng đưa tay nắm đao, tự tay cắt lấy đầu mình, sau đó ném đao, hai tay bưng đầu cất bước đi tới chiếc thuyền trên hồ kia.
Phụt.
Một vị Luyện Khí sĩ Khai Luân cảnh khác cũng tay cầm kiếm, cắt lấy đầu mình.
Kiếm hắn mới chỉ cắt một nửa cổ mình, đột nhiên tỉnh lại, vội vàng hét lớn một tiếng, quay người chạy như điên.
– Mị Mị yêu âm, Mị Mị yêu âm.
Vị Luyện Khí sĩ yêu tộc kia hoảng sợ rống to, mạnh mẽ bịt hai tai mình lại, muốn đâm thủng màng nhĩ của mình, nhanh chân chạy trốn, chạy ra khỏi mười dặm. Đột nhiên thân thể vị Luyện Khí sĩ yêu tộc này đứng lại, đưa tay chém đứt cổ mình, thi thể không đầu quay người lại, đi về phía chiếc thuyền trên hồ kia.
Cảnh tượng này vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3181459/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.