Chung Nhạc nhất thời kinh ngạc, mỉm cười hỏi:
– Sao Phượng Lâu huynh lại nói như vậy?
Trong lòng Ngao Phượng Lâu thầm than một tiếng, cũng không nhiều lời, thầm nghĩ:
– Thế hệ trước Ngao thị ta làm việc thật sự quá tuyệt tình, ta làm như vậy cũng chỉ là lưu lại một đường lui mà thôi, cũng không tới mức tương lai thật sự trở mặt!
Hắn chần chừ trong chốc lát, lại lấy ra một khối mỹ ngọc, ở ngay trước mặt Chung Nhạc luyện thành một tấm lệnh bài, trên lệnh bài khắc một chữ Lâu, nghiêm mặt nói:
– Miệng nói không bằng chứng, lập bài làm chứng! Chung sư đệ nhận lấy tấm lệnh bài này, tương lai có thể dựa vào nó, yêu cầu Ngao mỗ giúp ngươi làm một sự tình mà ta đủ khả năng làm được!
Chung Nhạc ngạc nhiên, trong lòng thầm nghĩ:
– Chẳng lẽ Ngao Phượng Lâu cảm thấy Long Tộc đối với ta quá mức keo kiệt, bộ dáng không giống như hợp tác, cho rằng trong lòng ta sẽ có sự oán hận với Long Tộc, nên mới tự mình bồi thường cho ta?
Thật sự hắn đối với Long Tộc cũng không có bất kỳ một tia oán hận nào. Mặc dù Long Tộc quả thật hẹp hòi, nhưng bất luận là kim kiếm bằng vũ hay là Tổ Long Tế, đối với hắn mà nói đều là vô cùng trọng yếu.
Bất quá, hắn vẫn thu hồi tấm lệnh bài của Ngao Phượng Lâu. Thứ nhất là để cho Ngao Phượng Lâu an tâm, thứ hai là Ngao Phượng Lâu dù sao cũng là long trong long phượng, tương lai tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3181330/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.