Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi thu hồi năm mươi bốn khỏa Kiếm kén, cất bước rời đi. Trong quần sơn sau lưng lưu lại một lỗ thủng thật lớn, giống như bị Cự long xuyên qua vậy, tràng cảnh cực kỳ kinh người.
Trên thiên không, vầng minh nguyệt vẫn như cũ treo cao. Trong lúc bất chợt, nguyệt quang dần dần trở nên sáng ngời. Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt không khỏi kịch biến, vội vàng lôi kéo Khâu Cấm Nhi cúi người nằm rạp trên mặt đất, xốc tấm da Quỳ Long lên, bao phủ lên thân thể hai người.
Trong lòng Khâu Cấm Nhi cả kinh:
- Sư ca, chuyện gì xảy ra?
- Không cần lên tiếng!
Sắc mặt Chung Nhạc vô cùng khẩn trương, nói.
Minh nguyệt trên thiên không sáng rọi, nguyệt quang ào ào rọi xuống. Chỉ thấy nguyệt quang càng lúc càng sáng ngời hơn, lại có thêm một vầng minh nguyệt từ xa xa bay tới. Hai đạo nguyệt quang hỗn hợp cùng một chỗ, hai vầng minh nguyệt cùng nhau treo trên không trung, tràng cảnh cực kỳ yêu dị.
Vầng minh nguyệt thứ hai bay tới chỗ sơn cốc chiến đấu vừa rồi kia, đột nhiên dừng lại. Sau đó, minh nguyệt tiếp tục phi hành. Chỉ thấy từ trong mặt trăng bắn ra từng đạo từng đạo quang tuyến, phốc phốc bắn thẳng xuống dưới, khiến cho đại địa không ngừng chấn động. Địa phương vầng minh nguyệt bay qua, quang tuyến dày đặc như mưa bắn xuống. Đại địa phương viên hơn mười dặm không biết bị bao nhiêu đạo ánh trăng bắn phá, thông thấu một mảnh.
Vầng minh nguyệt này ở trên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3181238/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.