- Phong Hiếu Trung, có lẽ sẽ vĩnh viễn không trở về nữa.
Thủy Tử An trưởng lão đi tới, hắn đã tru sát Hiếu Khuyết, thu lại lục thập tứ kiếm đại trân, nhìn thân ảnh Phong Hiếu Trung đi xa. Thở dài:
- Hắn cũng thật quái đản. Phong gia phụ tử đều kỳ dị giống nhau, Phong Hiếu Trung sẽ không bao giờ trở về Kiếm Môn, bởi vì trở về Kiếm Môn nghĩa là lão đầu tử chết rồi. Mà trong lòng hắn, phụ thân của hắn vĩnh viễn không chết. Cho nên hắn vĩnh viễn cũng sẽ không trở về. Lão đầu tử, bắt hắn vĩnh viễn lưu vong rồi...
- Thì ra là thế.
Chung Nhạc trong lòng chấn động, đã minh bạch vì sao lúc lão đầu tử cùng Phong Hiếu Trung tương kiến, lại khổ sở như là sanh ly tử biệt, bởi đây đúng là sanh ly tử biệt. Phong Hiếu Trung biết rõ lão đầu tử sắp sửa làm chuyện gì, biết rõ hắn hẳn phải chết, sống không quá hôm nay.
Lão đầu tử đuổi hắn đi, cũng vì biết rõ chính mình sống không quá hôm nay, thả hắn ra chỉ vì muốn phụ tử được gặp mặt lần cuối cùng.
Trên dưới Kiếm Môn đều cho rằng Phong Hiếu Trung là một người điên, không thể làm Kiếm Môn môn chủ, huống chi ngay cả thân tộc của mình cũng giết, sao có thể khiến người khác phục tùng được chứ?
Sau khi Lão đầu tử chết, trong Kiếm Môn không có người có thể sửa trị tên điên này. Tân môn chủ trấn áp không được Phong Hiếu Trung tài hoa tuyệt đại, chỉ cần kẻ đó không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3181177/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.