Hắn quay lại nhìn Chung Nhạc, lạnh lùng nói:
- Chỉ một lần này, lần sau không có ngoại lệ. Chung Sơn thị, nếu ngươi tái phạm, ta nhất quyết không tha!
Chung Nhạc kìm nén nói:
- Nếu còn có luyện khí sĩ đánh lén ta ở Hỏa Đô Thành thì nên làm thế nào?
- Trên địa bàn của Trọng Lê thần tộc, kẻ nào dám hạ thủ với ngươi?
Hạ Trọng Tấn quay người rời đi:
- Chỉ cần ngươi an phận một chút, đương nhiên Trọng Lê thần tộc ta sẽ đảm bảo ngươi được bình an!
Chung Nhạc thu ánh mắt về, nhìn xuống các cao thủ trẻ tuổi các tộc trên đài cao, rồi lại nhìn Chung Nhạc, thi lễ một cái:
- Đa tạ Long sư huynh đã ra tay tương trợ. Chung mỗ cảm kích vạn phần.
Long Nhạc vội di chuyển tránh đi, mặt biến sắc nói:
- Ta không phải vì cứu ngươi. Mà vì nếu ngươi chết thì ta sẽ đi đâu tìm được đối thủ như ngươi? Ta thách đấu mục đích chính là đánh bại ngươi, rửa sạch oan khuất cho ta, đương nhiên không thể thách đầu một kẻ đã chết!
Hắn đứng hiên ngang, tự phụ nói:
- Long Nhạc chính là Long Nhạc, không phải bất cứ ai. Ta phải cho tất cả sinh linh trong thiên hạ biết rằng, trong Song Nhạc, Long Nhạc là đứng đầu, còn Chung Nhạc ngươi chỉ núp dưới bóng Long Nhạc ta mà thôi!
Chung Nhạc cười ha hả, đứng thẳng lên cười lớn:
- Được, Đông Hải Long Nhạc quả nhiên rất hiên ngang, khí độ phi phàm, khiến ta tâm phục.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3180918/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.