Thủy Tử An trầm giọng:
- Cái đít này không dễ chùi, môn chủ hãy mang theo thần kiếm. Dù sao Hỏa Đô cũng là thánh địa lớn thứ hai của Nam Hoang Trọng Lê thần tộc. Nếu phá hoại truyền tống trận có lẽ sẽ bị Trọng Lê thần tộc công kích.
Quân Tư Tà phì cười:
- Không cần thần kiếm. Chung sư đệ ở đó không phải có một món thần binh sao?
Thủy Tử An kinh ngạc, kêu lên:
- Thần Dực Đao? Môn chủ định dùng tới Thần Dực Đao?
Quân Tư Tà cười khanh khách:
- Uy lực Thần Dực Đao lớn hơn nhiều thần kiếm Kiếm Môn. Hơn nữa lại là thánh khí của Côn Bằng thần tộc. Lần này chúng ta không lộ diện cũng không phải trở mựt với Trọng Lê thần tộc, vì thế dùng thanh dao đó là tốt nhất. Chỉ phá vỡ truyền tống trận, không để lại bất cứ dấu vết nào, cũng không ai biết là Kiếm Môn ta làm.
Chung Nhạc thở phào, cười:
- Đa tạ môn chủ!
- Trong vòng hai ngày ta sẽ tới Hỏa Đô!
Trên đồ đằng trụ, gương mặt Quân Tư Tà biến mất dần, đồ đằng trụ trở lại bình thường.
Thủy Tử An cất đồ đằng trụ đi, nhíu mày nói:
- Quân môn chủ cũng là nữ tử rất có máu mạo hiểm. Nhất định là ở trong Kiếm Môn chán rồi, muốn ra ngoài đổi gió. Môn chủ đích thân đi, an nguy khó lường, có chút không thỏa đáng, thật ra nên để Phương Kiếm Các tới thì hơn.
- Truyền tống đại trận rốt cuộc ở chỗ nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3180914/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.