Bàn Đào Mẫu Thụ đột nhiên dừng lại, không tiếp tục nói nữa. Cành lá Mẫu Thụ khẽ chuyển động, nhánh cây mọc ra Bàn Đào chín muồi chậm rãi vươn tới trước mặt Chung Nhạc, quả Bàn Đào trên cây tự động tróc ra, rơi vào trong tay hắn, nói:
- Ta cũng không biết thời điểm Quy Khư bị hủy diệt, ta còn có thể sống sót được hay không. Ngươi mang theo hai quả Bàn Đào này của ta, sau khi ăn xong thì gieo trồng hạt Bàn Đào vào trong Thần Thổ, nói không chừng còn có thể trồng ra cây Bàn Đào Thần Thụ mới, cũng không tới mức khiến cho Bàn Đào Thần Thụ cứ như vậy bị diệt tuyệt!
Trong lòng Chung Nhạc vui mừng quá đỗi. Đây là Bàn Đào Thần Quả kết xuất trên Bàn Đào Mẫu Thụ, dược lực nhất định là mạnh tới mức kinh người. Lúc này, lại có thêm một cành Bàn Đào nữa chậm rãi vươn tới, đưa quả Bàn Đào Thần Quả thứ hai vào trong tay hắn. Chung Nhạc khom người bái tạ. Bàn Đào Mẫu Thụ nhàn nhạt nói:
- Thiếu niên, nói không chừng tương lai ta và ngươi sẽ có ngày gặp lại! Ngươi đi đi!
Chung Nhạc thu hồi hai quả Bàn Đào Thần Quả, khom người hỏi:
- Nếu có ngày gặp lại, ta nên xưng hô tiền bối như thế nào?
Cành lá cây Bàn Đào Mẫu Thụ kia đột nhiên chấn động, trước thân cây chợt xuất hiện hình chiếu một vị lão thái thái mặt mũi hiền lành, trên đỉnh đầu cành lá xum xuê, bộ dáng vô cùng già nua, mỉm cười nói:
- Ngươi nhớ kỹ khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3180657/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.