- Vô tội!
Vị thần linh Phục Hy thị đó cười lớn.
- Phục Hy thần tộc ta chiến bại, chỉ có thể trách trời không có mắt, lẽ trời bất công, tội ở đâu?
- Phục Hy thị, phản lại ta là có tội!
Vị mặt người thân dê đó thò tay tóm lấy hắn cho vào mồm nhai một rận, rồi lại cầm bút chỉ vào một vị thần linh Phục Hy thị khác, quát hỏi:
- Ngươi đã biết tội chưa?
Chung Nhạc mặt không biểu cảm, nhìn quanh đột nhiên thấy Đại Chân Lão Mẫu lén lén lút lút, tim khẽ rung lên:
- Quả nhiên như ta dự liệu, Đại Chân Lão Mẫu không lên cây nhưng cũng bị cuốn vào.
Đại Chân Lão Mẫu nhìn mà kinh hãi, sợ hãi nhìn vị mặt người thân dê kia mà sắc mặt trắng bệch.
Nó cũng thấy Chung Nhạc, không ngờ Chung Nhạc lại nhìn nó cười, nó nghĩ bụng:
- Tiểu quỷ Chung Sơn thị này quả nhiên là bị dọa đến thành ngu rồi, còn thảm hơn cả ta!
Phán quyết tiếp tục, từng vị thần linh của Phục Hy thần tộc lần lượt bị vị cổ quái kia ăn, càng ngày càng gần tới Chung Nhạc.
- Ngươi đã biết tội chưa?
Quái vật đó nhấc bút chỉ Chung Nhạc.
Chung Nhạc mỉm cười:
- Biết tội.
Quái vật đó khựng người, dường như không lường được tình huống này, rồi lật giở cuộn quyển tông trước mặt, cười khảy:
- Thì ra là ngươi, Tự Nhiên lão tổ đang muốn tìm ngươi, mời lão tổ giáng lâm!
Đại điện rung chuyển ác liệt, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3180335/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.