Trên trán Lan Hủy Tôn Thần toát ra mồ hôi lạnh cuồn cuộn. Chung Nhạc cười ha hả, nói:
- Chúng ta tuy là Tuần Sát Sứ, nhưng trong Địa Ngục dù sao cũng không có căn cơ. Chư Hầu Địa Ngục đều là bá chủ địa phương, thực lực quảng đại. Nếu thân phận chúng ta bại lộ, chỉ sợ khó có thể còn sống rời khỏi Địa Ngục. Cho nên, chúng ta cần có một địa đầu xà đánh yểm trợ cho chúng ta!
Lan Hủy Tôn Thần tâm linh nhanh nhạy, vội vàng khom người hạ bái, nói:
- Tiểu Hủy Nhi nguyện vì hai vị Thượng sứ ra sức công lao khuyển mã!
Chung Nhạc giơ tay nâng hắn đứng lên, mỉm cười nói:
- Nếu ngươi làm tốt sự tình, tội của ngươi chẳng những không truy cứu, hơn nữa còn có thể đề bạt ngươi, trọng dụng ngươi!
Lan Hủy Tôn Thần vừa mừng vừa sợ:
- Tiểu thần thật sự là nhân họa được phúc rồi!
Khâu Cấm Nhi lạnh lùng nói:
- Từ giờ trở đi, chúng ta chính là người hầu của ngươi! Ngươi phải cẩn thận một chút, không được lộ ra vết tích chân ngựa gì!
Lan Hủy Tôn Thần liên tục xưng vâng, nói:
- Xin hỏi hai vị Thượng sứ xưng hô như thế nào? Tiểu thần không phải là muốn nghe ngóng cái gì, mà là đề phòng khi những tồn tại khác tra hỏi, có thể đưa ra cái tên họ!
Chung Nhạc trầm ngâm nói:
- Ngươi cứ gọi ta là Thường Thiên Cơ, gọi nàng là Thường Bất Ngữ!
- Thiên Cơ Bất Ngữ?
Trong lòng Lan Hủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3180105/chuong-876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.