- Rốt cuộc cũng gặp được người sống… Phi! Là gặp được khô lâu sống rồi!
Trong lòng Chung Nhạc vui vẻ, vội vàng tiến lên nghênh đón. Hắn mở miệng muốn nói gì đó, nào ngờ nửa chữ cũng nói không nên lời. Hiện tại hắn là một bộ khô lâu bạch cốt, làm sao có thể nói chuyện?
Chỉ thấy hàm trên hàm dưới hắn va vào nhau răng rắc, chỉ là không có thanh âm phát ra.
Lúc này, cỗ khô lâu bạch cốt đối kiện kia cũng đã phát hiện ra hắn, lập tức gia tăng tốc độ, phóng vọt về phía hắn, trong tay còn giơ lên một cây gậy xương lớn, hô lớn một tiếng, quét ngang về phía hắn.
Chung Nhạc vội vàng di động bước chân, tránh né một kích này. Tâm niệm hắn khẽ động, muốn thi triển thần thông đánh chết bộ xương khô này. Cũng trong nháy mắt hắn giơ tay lên, mới chợt nhớ tới chính mình nửa điểm pháp lực cũng không có, hiện tại còn chưa thể thi triển ra thần thông, cho dù là thần thông nhỏ yếu nhất.
Bộ khô lâu bạch cốt này một kích không trúng, lập tức huy động cây gậy xương lớn, một lần nữa đập tới. Chung Nhạc khẽ cắn răng, chợt quan tưởng Toại Hoàng, hồn phách nhảy một cái bay ra, soạt một tiếng đã bay vào trong đầu bộ khô lâu bạch cốt kia.
Hồn phách của hắn chính là hình thái Toại Hoàng, chỉ một kích đã gạt bỏ hồn phách của bộ xương khô này. Bộ xương khô kia rầm một tiếng, vỡ tung tóe đầy mặt đất. Hồn phách Chung Nhạc quay trở về trong cơ thể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3180021/chuong-919.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.