Khóe mắt Pháp Hoa Sinh nhảy lên, nói:
- Nếu ngươi giết ta, bản thân ngươi cũng khó bảo toàn! Mà nếu ngươi hạ đao lưu tình, ngươi còn có thể tự do tự tại. Ta có thể nhìn ra được, ngươi cũng không phải là sinh linh của Hạ giới trong Cổ địa vực Thần Tàng, ngươi cũng là Luyện Khí Sĩ của Ngục Giới ta! Triệt để đắc tội ta, Ngục Giới không có đất để ngươi dung thân!
Chung Nhạc lại gật đầu, nói:
- Ta biết!
Pháp Hoa Sinh thở phào nhẹ nhõm, xoay người bỏ chạy. Hắn đi được mười bước, bước thứ mười vừa hạ xuống, thân thể hắn đột nhiên lay động, phốc một tiếng ngã sấp trên mặt đất, khí tức hoàn toàn không còn. Thi thể hắn vừa ngã xuống đất, cái đầu đột nhiên tách ra khỏi cổ, lăn lông lốc mấy cái, đã không chút cử động.
Một đao Nhật Diệu kia của Chung Nhạc cũng không có chém đứt nhục thân hắn. Một đao chém xuống, nhục thân không có bất kỳ vết thương gì, nhưng Nguyên thần của hắn đã bị Thần đao chém đứt.
Pháp Hoa Sinh hỏi Chung Nhạc hai lần, Chung Nhạc cũng hai lần nói ta biết, khiến Pháp Hoa Sinh yên tâm, thở phào nhẹ nhõm. Chính một ngụm khí này đã lấy mạng hắn. Nếu hắn quả thật bảo trì trạng thái đỉnh phong, không buông lỏng chút nào, còn có thể áp chế thương thế của Nguyên thần. Nhưng một tia buông lỏng này, trong vòng mười bước, thương thế Nguyên thần triệt để bạo phát, Nguyên thần trực tiếp tử vong.
Chung Nhạc cất bước đi tới, tinh thần ba động, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179916/chuong-972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.