- Ý ngươi là?
- Thạch Cơ nương nương vô cùng lợi hại, bà ta bị kinh động chắc chắn sẽ lần theo dấu vết, chỉ sợ chúng ta không phải đối thủ, hơn nữa còn gây nguy hiểm cho huynh.
Canh Vương Gia trầm giọng:
- Theo ta, không cần mạo hiểm nữa, ta rời đi từ truyền tống trận, huynh và Thiên Vân Thập Bát Hoàng ở lại.
Chung Nhạc dừng bước, ngạc nhiên:
- Ngươi đi một mình?
Canh Vương Gia gật đầu, cười:
- Nếu giải phong ấn của họ sẽ kinh động Thạch Cơ. Nếu không giải thì Thạch Cơ cũng có thể cảm ứng phương vị của họ. Vì thế ta phải đi một mình, không thể đưa theo họ. Mắt của Thiên Vân Thập Bát Hoàng không nhìn thấy, đành dựa vào huynh trưởng chiếu cố vậy.
Chung Nhạc chau mày, Canh Vương Gia không phải muốn hắn chăm sóc Thiên Vân Thập Bát Hoàng mà là muốn Thiên Vân Thập Bát Hoàng chăm sóc hắn nên mới quyết định như vậy.
Nếu có Thiên Vân Thập Bát Hoàng ở bên cạnh, Chung Nhạc thật sự sẽ rất an toàn!
Họ tới di tích, Chung Nhạc lấy ra một chiếc mặt nạ Hắc Vô Thường đưa cho Canh Vương Gia. Canh Vương Gia đeo vào rồi gỡ ra, sau đó từ không gian Địa Ngục trở lại thế giới hiện tại. Thiên Vân Thập Bát Hoàng quả nhiên ở trong di tích vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ:
- Vương gia!
Canh Vương Gia quỳ xuống đáp lễ, mọi người sau khi hàn huyên một lúc Canh Vương Gia nói về dự tính của mình:
- Ta chuẩn bị đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179831/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.