Lời nói vừa dứt, Ba Đích mỉm cười, còn Dư Bá Xuyên, Thạch Âm Cơ mấy người họ thì sắc mặt kịch biến, đồng thanh nói:
- Không được!
Thượng Thiên Vương lắc đầu, truyền âm:
- Không được hành động cảm tính. Nếu ngươi không ứng chiến hắn sẽ không làm gì được ngươi, mà danh tiếng của Ba La Giới Đế sẽ bị vết nhơ. Nhưng nếu ngươi ứng chiến, bị hắn đánh bại thì vết nhơ đó sẽ biến mất! Hơn nữa tất cả luyện khí sĩ và Thần Ma của ba nghìn Lục Đạo Giới đều sẽ chế giễu ngươi không tự lượng sức mình. Thanh danh của ngươi sẽ bị hủy hoại!
Chung Nhạc lắc đầu:
- Hắn khiêu chiến ta, nếu ta không ứng chiến mới là thanh danh bị hủy hoại. Không những vậy đạo tâm của ta cũng sẽ bị trở ngại. Ba Địch đã tính hết rồi, ta buộc phải ứng chiến. Nếu vậy thì sao ta lại không ứng chiến chứ?
- Rõ ràng biết sẽ thua, tại sao lại ứng chiến?
Thạch Âm Cơ tức giận.
Chung Nhạc cười:
- Biết rõ sẽ thua? Tại sao Âm Cơ lại nói vậy?
Thạch Âm Cơ nghiến răng, giơ roi lên hầm hầm nói:
- Ngươi bây giờ, đến ta ngươi cũng không đánh lại được, sao có thể đánh bại hắn?
Chung Nhạc lắc đầu mỉm cười:
- Âm Cơ, trước kia ngươi không đánh lại ta, giờ ngươi vẫn không đánh lại ta. Sau này cũng vậy thôi. Còn về cái danh đệ nhất luyện khí sĩ của ba nghìn Lục Đạo Giới thì ta vốn không định tranh giành. Nhưng đã đưa đến tận cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179780/chuong-1039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.