Y Uyển Quân tay cầm cây đèn đồng rọi đường, không ngừng tiến về phía trước. Nơi này phảng phất như không có phân chia thiên địa, không có khái niệm bốn mùa, không có thời gian lưu động, không có thanh âm, ánh sáng, màu sắc… chỉ có cây đèn đồng trong tay nàng mới có thể rọi sáng được một chút không gian không xa lắm.
Nơi này là một mảnh trống rỗng! Hoàn toàn trống rỗng, không có bất kỳ thứ gì!
- Chúng ta rốt cuộc đang ở nơi nào?
Nàng không ngừng tiến về phía trước, đã đi không biết bao xa, nhưng mảnh hắc ám này vẫn như cũ không nhìn thấy điểm cuối, cũng không nhìn thấy bất luận một tia quang mang nào khác.
Y Uyển Quân là một nữ tử có tính cách quật cường, nàng xác định một phương hướng, không ngừng tiến lên, cho rằng chính mình sớm muộn gì cũng sẽ đi tới điểm cuối.
Nàng đã đi không biết bao lâu, cảm thấy thời gian ở chỗ này tựa hồ không có bất kỳ ý nghĩa gì. Rốt cuộc là đã mấy tháng trời hay là mấy năm rồi, căn bản là không thể tính rõ. Trong lòng nàng không khỏi có một loại cảm giác sợ hãi, vạn nhất mảnh hắc ám này vĩnh viễn không có điểm cuối thì làm sao bây giờ?
Trong lòng nàng dần dần xuất hiện cảm giác bối rối. Mảnh hắc ám này quả thật giống như vĩnh viễn không có điểm cuối vậy, hiện tại nàng cũng chỉ có thể tiếp tục đi tới.
Trong mảnh hắc ám tựa hồ như có một đám ma quái vô cùng vô tận đang ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179697/chuong-1080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.