Nữ nhi Thi Thiếp Nhi và Phúc phu nhân vội vàng tránh né, mỉm cười tủm tỉm đứng sang một bên. Phúc Thiên Vương nộ khí ngập trời, cặp chùy trong tay càng lúc càng to lớn, nổi giận đùng đùng quát lớn:
- Trong lòng ta lửa giận ngập trời, các ngươi không ai được cản ta!
Thi Thiếp Nhi và Phúc phu nhân vẫn như cũ đứng ở một bên, không chút cử động. Phúc Thiên Vương liếc nhìn hai người một cái, thả cặp chùy trong tay xuống, hỏi:
- Sao các ngươi không ngăn cản ta một chút?
Phúc phu nhân mỉm cười, nói:
- Lão gia nói chúng ta không ai được cản ngài, chúng ta nào dám cản? Từ sau khi lão gia bị cách chức đày tới nơi này, ngày đêm đều vuốt ve song chùy, nói hễ gặp lại Nhạc Hầu gia liền sẽ đập chết tên khốn kiếp hắn. Hiện tại Nhạc Hầu gia đã tới rồi, lão gia rốt cuộc đã có thể được như nguyện rồi!
Phúc Thiên Vương có chút lúng ta lúng túng nói:
- Hắn là Phục Hy, có rất nhiều đồng đảng lợi hại, ngay cả Ba La Giới Đế cũng bị đồng đảng của hắn đánh cho trọng thương. Nếu ta đập chết hắn rồi, đồng đảng của hắn sẽ lấy cái mạng già của ta a! Các ngươi mau ngăn cản ta một chút a?
Phúc phu nhân và Thi Thiếp Nhi nghe vậy liền vội vàng tiến lên, ngồi bệch xuống mặt đất, một người ôm chân trái, một người ôm chân phải Phúc Thiên Vương, khóc ròng nói:
- Lão gia bớt giận a!
Phúc Thiên Vương nổi giận đùng đùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179652/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.