Chung Nhạc lắc đầu, thản nhiên nói:
- Ta buộc phải trở về Tiên Thiên Cung, nhưng là Tử Quang Quân Vương đích thân mời ta về. Đến lúc đó Tử Quang Quân Vương sẽ khó lòng hạn chế ta, ít nhất cũng có thể giúp ta ngang hàng với hắn, thậm chí còn hơn hắn một bậc.
- Đó cũng không phải lý do để quay về Tiên Thiên Cung. Quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ…
Âm Phiền Huyên đột nhiên hiểu ra, nhớ ra hắn là Phục Hy, nghĩ bụng:
- Hắn trở về là vì hắn là Phục Hy, vì nhân tộc của hắn. Rốt cuộc ta có nên cho phụ thân biết cô gia của ngài là một Phục Hy không…
Nàng ngẩng lên, thấy Âm Khang thị mặt mày tươi tỉnh đắc ý, đang khoe khoang nhãn lực của mình với các lão quái vật của Âm Khang thị, tìm được một con rể tốt.
- Con rể ta ấy à, đệ nhất thần minh, con gái ta cũng là đệ nhất thần minh. Mọi người thấy chưa, các đại đế tộc đều muốn lôi kéo con rể ta. Con gái các ngươi có bản lĩnh đó không?
Âm Khang thị tán vung trời đất, không còn biết trời trăng gì.
- Thôi vậy, là cha trói ta mà gả đi, ta đã được gả đi rồi, đương nhiên phải nghĩ cho phu quân.
Âm Phiền Huyên trong lòng có cảm giác vô cùng cao cả.
Ánh mắt Chung Nhạc lay động, nhìn Âm Phiền Huyên:
- Ta muốn đi Thiên Hà một chuyến, gặp Phong Thanh Vũ.
- Ta đi cùng ngươi.
Âm Phiền Huyên vội nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179447/chuong-1205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.