Phong Thanh Vũ vung tay áo, Hạo Dịch Cầm bay lên, xoay tròn trên đỉnh đầu hắn, âm luật biến hóa liên tục vọng tới tấn công Chung Nhạc.
Ống tay áo của Phong Thanh Vũ bay phần phần, cũng thi triển một môn tuyệt học khác, hắn cười:
- Giết Phục Hy là việc ta thành thạo nhất. Tuyệt học của các đời Thiên Đế Địa Hoàng Phục Hy thị, ta cũng biết mười bảy loại, còn những dã tính Phục Hy như các ngươi thì cùng lắm học được một hai loại. Trong mắt ta chỉ yếu ớt như trẻ con mà thôi. Hơn nữa tuyệt học của Phục Hy thị có khiếm khuyết, thiếu Lục Đại Luân Hồi, các ngươi thi triển bất cứ loại nào thì trong mắt ta cũng có sơ hở!
Thân pháp của hắn biến hóa, giống như rồng bay rắn lượn, biến hóa to nhỏ không thể nắm bắt. Bất cứ công thế nào của Chung Nhạc cũng không trúng được người hắn. Phong Thanh Vũ nhàn nhã nói:
- Đây là tuyệt học của Thiên Đế Phục Hy đời thứ hai mươi hai Thái Hà Đế, sở trường là biến hóa thân pháp, được xưng tụng là “hư không bất phá, thái hà trường lưu”. Thái hà ở đây chính là “Thái Xà”, là Tiên Thiên Thần Xà, vũ trụ thần mẫu, Hoa Tư chi tổ. Ngươi cũng không biết, có phải ngươi thấy rất bất lực không?
Huyền công của hắn lại biến đổi, lại thi triển ra một loại tuyệt học đế cấp khác, đại khai đại hợp, có xu hướng khai thiên lập địa, lấy cứng chọi cứng với Chung Nhạc. Sóng dư từ thần thông của hai người khiến bề mặt vầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179438/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.