Những viên tinh sa phá không, vù vù ngày một lớn dần thành những quả tinh cầu khí thế dọa người!
Âm Phiền Huyên thân hình lắc nhẹ, đồ đằng văn bao quanh người biến thành một tấm lá chắn lưu quang.
- Ngươi thoát được mới lạ!
Trên vai Khoa Phụ Cẩm, Phong Vô Kỵ hừ lạnh:
- Định! Định! Định! Định! Định!
Ánh sáng truyền tống đột nhiên bị đứng yên giữa không trung, Âm Phiền Huyên kinh hãi, cảm thấy không gian bị đóng băng, không gian đồ đằng văn không còn tác dụng gì:
- Vô Kỵ tiên sinh này nói công pháp mồm lợi hại, ta vốn tưởng hắn tự cười bản thân, không ngờ đúng là hắn có vài phần bản lĩnh!
Những viên tinh sa phía sau biến thành tinh cầu, vô cùng hiểm ác, Âm Phiền Huyên hét lớn một tiếng, đánh bật Tiên Thiên thần âm của Phong Vô Kỵ, truyền tống lưu quang bỗng chốc tăng tốc.
- Phong!
Trên cổ Phong Vô Kỵ mọc ra hai cái đầu Bàn Ngao, nói:
- Định! Trọng! Lạc! Phần! Lôi! Vũ! Thuẫn! Băng! Loạn! Thủy! Hỏa! Trận!
Các loại Tiên Thiên thần âm vọng ra, Âm Phiền Huyên cảm thấy không gian lại bị phong ấn, cố định nàng trên không trung, rồi năng lượng vô biên áp xuống người, khiến nàng thân bất do kỷ rơi về phía Thiên Hà. Cùng lúc đó trong cơ thể nàng cháy thần hỏa, trên đỉnh đầu là lôi đình đánh xuống nàng.
Lại có nước lớn mưa lớn ập tới, không gian biến dạng, đánh bay nàng lên, giống như đập phải ngọn núi vô hình, rồi bị tấm lá chắn đè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179430/chuong-1213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.