- Phu quân, chân lại ngứa rồi!
Trong Bảo liễn Chư Thiên Hắc Kỳ Lân, Âm Phần Huyên có chút ngượng ngập nói. Chung Nhạc vén làn váy nàng lên, đặt hai chân nàng lên trên hai đầu gối, tiềm vận tâm thần, cẩn thận sưu tầm phong ấn lưu lại trong huyết mạch. Qua một hồi lâu sau, mới lắc đầu nói:
- Vẫn không tìm được phong ấn! Kỳ quái a! Lẽ nào ta thật sự đã bỏ sót…
- Tên ngốc!
Âm Phần Huyên giơ chân lên, đạp bay Chung Nhạc ra ngoài.
- Ngươi sao lại đột nhiên đánh người?
Chung Nhạc có chút giận dữ:
- Ta hảo tâm giúp ngươi kiểm tra phong ấn trong huyết mạch, ngươi lại đá ta một cước, quá không nói đạo lý rồi a?
Âm Phần Huyên cáu giận nói:
- Đá ngươi không hiểu phong tình!
Chung Nhạc siết chặt hai nắm tay, cả giận nói:
- Nữ nhân chết tiệt! Ta hảo tâm giúp ngươi, ngươi ngược lại đá ta, nếu có thể đánh thắng ngươi, ta đã sớm ném ngươi lên trên giường, động phòng với ngươi rồi!
Âm Phần Huyên đổi giận làm vui, nói:
- Hóa ra phu quân là có lòng nhưng không có sức a? Ngươi còn muốn dùng sức mạnh hay sao? Nếu ngươi đánh thắng được thiếp thân, động phòng, ta tuyệt không phản kháng!
Chung Nhạc giơ tay lên. Ba tòa Chư Thiên trên đỉnh Bảo liễn Chư Thiên Hắc Kỳ Lân lập tức đại phóng quang mang, bao phủ Bảo liễn vào trong uy năng của ba tòa Chư Thiên, bảo hộ Bảo liễn. Hắn cười lạnh, nói:
- Nếu là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179252/chuong-1304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.