Hắn không đọc lôi âm nữa, thiên lôi trên không trung lập tức biến mất, tiếng nói từ nơi xa kia cũng dần lặng xuống, dị tượng biến mất. Chung Nhạc bước vào tinh môn, xuất hiện trên thành lầu của Chu Tước Môn, xuống khỏi thành, mở cửa thì thấy một vị nam tử mặc áo đỏ bao trùm cả đầu, đi từ tinh hà tới.
Tinh hà chấn động hung mãnh, các Tạo Vật Chủ bình thường cũng không muốn bước chân vào, còn nam tử áo đỏ này lại đi trên tinh hà như đi dưới mặt đất.
Trước cổng thành, Chung Nhạc cúi người:
- Bá phụ…
Nam tử đó giơ tay lên ra ý hắn không cần đa lễ, từ tốn nói:
- Nạp Ma Tát Khả Đa Phật La Di Đa…
Hắn vừa lên tiếng, dị tượng lại xuất hiện, nhưng động tĩnh lần này nhỏ hơn nhiều, không kinh thiên động địa như lần trước.
Chung Nhạc trố mắt, giống như nhìn thiên thư, ngượng ngùng nói:
- Sư thúc, ta chỉ biết hơn ba trăm Tiên Thiên Thần Ngữ, e là không thể dùng đạo âm để nói chuyện.
Nam tử kia hắng giọng một tiếng, không nói Tiên Thiên Thần Ngữ nữa mà đổi thành loại thần ngữ bình thường mà Đại Toại tạo nên:
- Phục Hy thị không cần đa lễ. Ta cũng không biết nhiều đạo ngữ, vừa rồi nghe ngươi dùng đạo ngữ nói nên mới đáp lại. Nếu ngươi đáp lại thành thục thì ta cũng không thể làm gì, mà chỉ biết trố mắt nghe thôi.
Chung Nhạc chớp mắt, nam tử đó cũng chớp mắt, hai người bật cười ha ha, tuy lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179217/chuong-1320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.