Chung Nhạc chìm vào sự cuồng nhiệt của đạo pháp tiền sử, giống hệt như Phong Hiếu Trung, quên mọi thứ xung quanh, quên cả bản thân, không còn là kẻ tài trí nắm giữ mọi thứ, cũng không phải thống soái dẫn quân mà chỉ là một kẻ cầu đạo.
Chỉ có kẻ điên cuồng như Phong Hiếu Trung mới có thể cùng hắn nghiên cứu đạo pháp, cùng hắn trao đổi về sự bí ẩn của đạo, hai người hợp tác khăng khít, thân thiết, nên Âm Phiền Huyên mới cảm thấy ghen tị.
Ghen tị với một nam nhân, khiến nàng thấy rất kỳ quái.
- Những đường văn lý này hoàn toàn khác với hệ thống tu luyện hiện nay, dựa vào hệ thống đồ đằng tu luyện thì rất khó hiểu được.
- Vì thế ta định bắt đầu từ Tiên Thiên Thần Ngữ, dùng đạo ngữ của Tiên Thiên Thần Ngữ kích phát công hiệu của văn lý trên cánh của con thuyền này, từ công hiệu biết được sự ảo diệu. Nhưng chỉ cần không cẩn thận một chút có thể sẽ gây ra dị thường.
- Ngươi dùng loại Tiên Thiên Thần Ngữ nào? Biểu đạt thế nào?
- Là “Vũ” trong Tiên Thiên Thần Ngữ, sư huynh ngươi nghe ta nói và ngươi nghe…
- Thì ra là vậy, “Vũ” trong Tiên Thiên Thần Ngữ cũng là không gian đại đạo, đại diện cho không gian vũ trụ. Về điều này, trong Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh cũng có giải thích tinh diệu. Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh lần trước ngươi truyền cho ta, ngươi nghe, ta cho không gian đại đạo trong Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh biến thành Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179198/chuong-1330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.