- Không được!
Thần long gầm lên:
- Hổ dữ không ăn thịt con. Thân là Tiên Thiên thần long sao có thể ăn con của chính mình?
- Ha ha, ta là Tiên Thiên Thần, thọ nguyên vô lượng, sống cùng với trời đất, cần con làm gì?
…
Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên nổi da gà, thấy hắn nội tâm giằng xé, lúc thì quay lại mắt đầy hung quang, lúc thì quay bên kia, mặt hiền từ.
Sức dụ hoặc của Bách Thế Thánh Liên quá mạnh, đặc biệt vì Bệ Ngạn là cốt nhục của hắn, dược lực của Thánh Liên tác dụng mạnh nhất với hắn, khiến tâm đạo của hắn sụp dổ.
Cây Tịnh Đế Liên Hoa héo đi, mùi hương của Bách Thế Thánh Liên càng thêm hấp dẫn. Trác Long gầm thét, thỉnh thoảng mặt biển lại nổi sóng lớn, lúc mưa gió lúc trời quang.
Chung Nhạc hét lớn:
- Trác Long biểu huynh, ngươi nên đi đi! Ngươi không nên ở lại đây! Đi đi, càng xa càng tốt!
Trác Long tỉnh táo được chốc lát, hét lớn rồi cầm áo choàng quấn người lại, thân thể bé dần, biến thành thần nhân đầu rồng, áo choàng che toàn thân, chạy lao đi.
Đột nhiên long trào tóm lấy Phong Hiếu Trung:
- Ta luận đạo thua ngươi, mười năm tới ta thuộc về ngươi, ngươi muốn làm gì thì làm!
Hắn đưa Phong Hiếu Trung đi, lao đi như gió, không dám ở lại thêm khắc nào.
Chung Nhạc thở phào, nếu Trác Long không đưa Phong Hiếu Trung đi thì hắn cũng không giữ được Bách Thế Thánh Liên. Với tính cách của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179188/chuong-1335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.