Chung Nhạc từ từ tỉnh lại, mở mắt ra thì thấy mình đang nằm trên một chiếc giường buông màn, chăn đệm êm ái, mùi hương dịu nhẹ, có lẽ trong khuê phòng của Âm Phiền Huyên.
Âm Phiền Huyên có khuê phòng riêng trong Quân Vương Điện, tuy họ danh nghĩa là phu thê nhưng không có phòng chung. Chung Nhạc chưa từng vào đây, cũng không biết bài trí bên trong thế nào. Giờ xem ra vị Thánh Linh Thể này cũng có trái tim của một thiếu nữ, trang trí khuê phòng vô cùng nữ tính.
Chung Nhạc không có phòng ngủ của mình, một là không cần, từ khi hắn tu thành luyện khí sĩ đến nay rất ít khi ngủ. Đó là sự rèn luyện của Tân Hỏa với hắn, có buồn ngủ thì vẫn không ngừng quan tưởng, dần dần thành thói quen.
Sau khi trở thành thần ma thì xung quanh càng nhiều nguy hiểm, số lần hắn ngủ lại càng ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay, chỉ ngủ vài lần khi ở cùng nữ tử Thạch Âm Cơ kia.
Đến Trấn Thiên Quan thì hắn dứt khoát không tạo phòng ngủ cho mình, toàn bộ thời gian đều dùng để tu luyện và suy đoán, hoặc xử lý sự vụ trong Trấn Thiên Quan.
Chung Nhạc gượng ngồi dậy, cảm thấy toàn thân không chỗ nào là không đau đớn, nguyên thần cũng có một cơn đau nhói truyền tới.
Bên ngoài vọng tới tiếng tiêu giúp cơn đau của hắn dịu xuống.
Chung Nhạc ra khỏi khuê phòng Âm Phiền Huyên, nghe thấy tiếng tiêu vang vọng bên ngoài, truyền khắp Trấn Thiên Quan. Chắc hẳn Âm Phiền Huyên đang trấn áp đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3179153/chuong-1353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.