- Nghiên cứu xong rồi thì Phong Thanh Vũ xử lý sao?
Phong Hiếu Trung hỏi.
Ánh mắt Phong Thanh Vũ lộ sự sợ hãi, vội nói lớn:
- Ta nguyện làm thân trâu ngựa cho Dịch tiên sinh1
- Hắn đã tàn sát không biết bao nhiêu đồng tộc của ta, lẽ nào lại tha cho hắn được?
Chung Nhạc tế đao, đao hạ đầu rơi, Phong Thanh Vũ chết, nguyên thần cùng hồn phách đều bị chém, chết triệt để, không thể chết hơn được nữa.
Chung Nhạc trầm mặc, chết như vậy là dễ dàng cho hắn rồi, nhưng Phong Hiếu Trung hành hạ hắn gần hai trăm năm vậy cũng coi như xả được hận.
- Sư đệ lại đi sao?
Trước Linh Ngọc Cung, Phong Hiếu Trung có phần không nỡ, nói:
- Hai ta liên thủ, tốc độ nghiên cứu không chỉ đơn giản tăng một hai lần, mười bảy môn đế cấp công pháp mà chúng ta chỉ cần hai tháng là xong, còn có gì có thể làm khó chúng ta? Ngươi ở lại đi, chúng ta cùng cầu đạo!
Tình cảm của hắn với Chung Nhạc không phải tình bằng hữu thế tục mà là tình cảm với đạo hữu, tình cảm không còn đơn độc trên con đường cầu đạo.
- Sư huynh, huynh cần một nơi yên tĩnh để nghiên cứu, nhưng giờ thiên hạ không thái bình, kẻ địch khắp nơi, ta ở ngoài chính là giúp sư huynh tạo nơi yên tĩnh nghiên cứu.
Chung Nhạc cười:
- Giờ huynh vẫn chưa thu hút nhiều sự chú ý, nhưng sau này sẽ có kẻ địch đáng sợ của Phục Hy thị chú ý tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178904/chuong-1475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.