Phong Thần Vĩnh cười mà như không cười:
- Bảo Chính, đừng nói vậy, sau này chúng ta là thần tử cùng triều, đều làm việc cho Đế Quân, ngẩng đầu không thấy thì cúi đầu cũng thấy, đừng để quan hệ quá gay gắt. Nhưng bồi thường thì vẫn nên có. Dịch Quân Vương, bọn ta sống khổ ở thế ngoại chi địa bấy lâu, nơi thế giới phồn hoa lâu rồi không được tới. Mong Dịch Quân Vương chuẩn bị hành cung, mỹ tửu, kỳ trân dị thú và cả tám nghìn đồng nữ cho bọn ta.
Phù Bảo Chính cười hề hề:
- Đúng vậy. Tốt nhất là mỗi tộc một đôi nữ tử.
Chung Nhạc liếc nhìn hai người họ, thản nhiên nói:
- Vừa rồi Đế Quân đã dặn dò các ngươi mọi thứ phải nghe lời ta. Các ngươi còn chưa có tư cách là thần tử cùng triều với ta. Các ngươi chỉ có thể xưng thần dưới trướng của ta, nghe mệnh lệnh của ta, làm gì có chỗ cho các ngươi ra lệnh?
Phù Bảo Chính đại nộ, Phong Thần Vĩnh cũng không khỏi động nộ khí, cười hà hà:
- Đúng là gan to thật, giờ tiểu bối có chút tài là không coi ai ra gì rồi.
- Tiểu bối? Chúa công nhà ta tiền thế là Tiên Thiên Thần, đã sống mấy chục vạn năm, các ngươi mới là tiểu bối của chúa công nhà ta!
Phù Kỳ Chi tiến lại, trầm giọng nói:
- Hơn nữa, ngay cả Tiên Thiên Đế Quân cũng phải tôn trọng gọi chúa công nhà ta một tiếng tiên sinh. Hai tên cẩu nô tài nhà ngươi cũng to gan quá rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178888/chuong-1483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.