Thiên Huyền Tử sững người, kêu lên thất thanh:
- Tên Dương Quan Viễn này đúng là vô địch tự nộp mạng!
Chung Nhạc cũng thấy đau đầu, Dương Quan Viễn tới do hắn mời, nhưng mồm miệng còn khả ố hơn Thiên Huyền Tử gấp trăm lần, vừa tới là đắc tội hết toàn bộ thần ma ở đây rồi.
Ma đạo tu vi càng cao thì ma tính càng nặng, Dương Quan Viễn trăm năm trước tuy tính tình ngông cuồng nhưng không quá ngang ngược bá đạo, nhưng giờ thì hắn còn gợi đòn hơn cả Thiên Huyền Tử.
Chung Nhạc nói với Hỗn Độn Vũ:
- Dương Quan Viễn mở được bí cảnh thứ bảy rồi.
Hỗn Độn Vũ giật mình:
- Hắn cũng mở bí cảnh thứ bảy rồi sao?
Chung Nhạc gật đầu:
- Mở bí cảnh thứ bảy cần có ba điều kiện. Thứ nhất là không ngu, thứ hai là có thánh dược khởi động bí cảnh, thứ ba là có cường giả đế cấp hộ pháp. Ba điều kiện này không được thiếu cái nào. Dương Quan Viễn không ngu ngốc, sư tôn Dương Hầu Ma Đế của hắn chính là Tiên Thiên Ma Thần thành đế, lai lịch vô cùng cổ xưa, lịch sự lâu đời, sống lâu như vậy có được một hai cây thánh dược chắc không khó. Ba điều kiện này Dương Quan Viễn đều có, cộng với trăm năm trước ta giảng giải về bí mật bí cảnh thứ bảy, rất có gợi mở với hắn, chắc là hắn đã mở được bí cảnh thứ bảy rồi.
Hỗn Độn Vũ suy nghĩ, nói:
- Trăm năm trước hắn vốn muốn khiêu chiến ngươi, tự tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178633/chuong-1610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.